SOLID là một nguyên tắc thiết kế phần mềm quan trọng được sử dụng trong lĩnh vực phát triển phần mềm để tạo ra các hệ thống dễ bảo trì, mở rộng và linh hoạt. SOLID là một từ viết tắt được tạo ra bằng cách tận dụng chữ đầu tiên của năm nguyên tắc cơ bản:
S - Single Responsibility Principle (Nguyên tắc Đơn trách nhiệm)
Một lớp hoặc module chỉ nên có một trách nhiệm duy nhất. Điều này giúp dễ dàng bảo trì và thay đổi code mà không ảnh hưởng đến các chức năng khác.
O - Open/Closed Principle (Nguyên tắc Mở/Đóng)
Code phải được mở để mở rộng (có thể thêm chức năng mới) nhưng đóng để sửa đổi (không làm thay đổi code đã tồn tại). Điều này khuyến khích việc sử dụng kế thừa, giao diện, hoặc cơ chế mở rộng khác để thêm tính năng mới mà không cần sửa đổi code hiện tại.
L - Liskov Substitution Principle (Nguyên tắc Thay thế Liskov)
Đối tượng của một lớp con phải có thể thay thế đối tượng của lớp cha mà không làm thay đổi tính đúng đắn của chương trình. Điều này đảm bảo rằng kế thừa được thực hiện một cách an toàn và đúng đắn.
I - Interface Segregation Principle (Nguyên tắc Phân chia Giao diện)
Nên tạo ra các giao diện nhỏ và cụ thể thay vì một giao diện lớn chứa nhiều phương thức. Điều này giúp tránh việc các lớp phải triển khai các phương thức không cần thiết.
D - Dependency Inversion Principle (Nguyên tắc Đảo ngược Sự phụ thuộc)
Các module cấp cao không nên phụ thuộc trực tiếp vào các module cấp thấp. Cả hai nên phụ thuộc vào một abstraction (trừu tượng). Nguyên tắc này khuyến khích việc sử dụng dependency injection để giảm sự ràng buộc giữa các module và làm cho hệ thống dễ kiểm thử và mở rộng.
SOLID giúp cải thiện cấu trúc code, tăng tính mô-đun hóa, và giảm rủi ro khi thay đổi. Các nguyên tắc này có thể được áp dụng trong nhiều ngôn ngữ lập trình và môi trường phát triển khác nhau.